Chương trước
Chương 151 : Một tội phạm bỏ trốn còn muốn bao nuôi tôi?  
Chương 141 : Chỉ mấy câu nói mà đòi tôi trả 2000 á? Lỗ nặng rồi!   Chương 142 : Mẹ nó, sao hai chuyện này có thể liên quan đến nhau được vậy trời? (1)   Chương 143 : Mẹ nó, sao hai chuyện này có thể liên quan đến nhau được vậy trời? (2)   Chương 144 : Một bộ phận của cô ấy, vẫn còn ở lại bên trong căn phòng này (1)   Chương 145 : Một bộ phận của cô ấy, vẫn còn ở lại bên trong căn phòng này (2)   Chương 146 : Nữ quỷ nói cô ấy thành quỷ cũng sẽ không tha cho anh đâu! (1)   Chương 147 : Lỗ hổng trong trật tự Thiên Đạo (1)   Chương 148 : Lỗ hổng trong trật tự Thiên Đạo (2)   Chương 149 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (1)   Chương 150 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (2)   Chương 151 : Một tội phạm bỏ trốn còn muốn bao nuôi tôi?   Chương 152 : Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông   Chương 153 : Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông   Chương 154 : Nghĩ sai thì hỏng hết, muốn cầm đao xiên chết mình luôn! (1)   Chương 155 : Nghĩ sai thì hỏng hết, muốn cầm đao xiên chết mình luôn! (2)   Chương 156 : Hối hận đến không muốn sống nữa...   Chương 157 : Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (1)   Chương 158 : Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (2)   Chương 159 : Chứng sợ hãi xem mắt, bệnh tật kỳ quái càng ngày càng nhiều.... (1)   Chương 160 : Chứng sợ hãi xem mắt, bệnh tật kỳ quái càng ngày càng nhiều.... (2)  
setting
Chương sau

 

“Đồng thời, bởi vì lão già này thật sự không thể làm cho bà hài lòng trên phương diện kia.”

“Nên bà lại ngoại tình với chồng cũ của bà.”

Đông đảo khán giả trong phòng live nghe đến đó đều triệt để bó tay chấm com. Hay thật, chơi trò đổi vai đó hả.

Cũng không biết tâm trạng của chồng cũ bà ta thế nào...

Từ Huyền nói tiếp: “Chuyện khiến bà vui mừng chính là sau khi lão già này kết hôn với bà không tới mấy năm thì bỗng dưng bệnh chết.”

“Bà được chia không ít tài sản.”

“Từ đó trở đi, bà được sống cuộc sống xa hoa mà bà hằng mong ước.”

“Thẳng đến vài năm sau thì triệt để xài hết tiền.”

“Lần này, bà cũng không hoảng chút nào.”

“Bà lặp lại thao tác lần trước, tìm một lão già có tiền và gả cho ông ta.”

“Lần này, bà lựa chọn mục tiêu kỹ càng, tuyển ra được một lão già còn giàu hơn cả lão già trước.”

“Tài sản lên tới vài trăm triệu.”

“Nào ngờ, lão già này hoàn toàn không giống lão già trước.”

“Tuy rằng ông ta có tiền, nhưng lại rất keo kiệt với bà, cho bà rất ít tiền.”

“Trông coi bà cũng rất chặt, để bà không có cơ hội thông đồng với người đàn ông khác.”

“Bà vốn định chịu đựng vài năm, chờ đến lúc ông ta chết rồi được chia tài sản.”

“Bà đã từng nghe ông ta đảm bảo rằng sau khi ông ta qua đời sẽ để lại đồ vật quý giá nhất của mình cho bà.”

“Ngàn vạn lần không nghĩ tới, ông lão này lại sống rất dai. Bà nhịn nhiều năm cũng không chờ được ông ta chết.”

“Vậy là bà thật sự là không nhịn được nữa, nhân lúc ông ta đang ngủ mà làm ông ta chết ngộp!”

“Lúc đầu, bà còn muốn ngụy tạo thành ngoài ý muốn.”

“Không ngờ sau khi cảnh sát điều tra xong thì phát hiện là do bà làm! Đã định bà tội mưu sát!”

“Ngay lúc cảnh sát bắt đầu điều tra.”

“Bà quá sợ hãi nên đã trộm một phần tài sản rồi trốn tới nơi khác.”

“Về sau lại mua một tấm thẻ căn cước khác, thay tên đổi họ và che giấu suốt 5 năm, sống tới tận bây giờ.”

“Nói cách khác, thân phận thật sự của vị bệnh nhân này là nghi phạm hình sự đang bị cảnh sát truy nã.”

Ban đầu, [Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] còn nghe rất vui vẻ.

Nhưng nghe tới khúc này, bà ta đột nhiên giống như giật mình tỉnh lại.

Nét mặt bà ta bối rối, trừng mắt nói: “Cậu đang nói bậy bạ gì đó!”

Từ Huyền nheo mắt lại: “Thế nào, hút một chút bột mì vào thì quên mất bản thân là ai rồi à?

......

“Một tội phạm bỏ trốn bị truy nã còn muốn bao nuôi tôi?”

“Loại người như bà nên tìm người thích hợp tới để trị bệnh.”

“À, tôi đã gọi những người trị bệnh cho bà ta tới rồi đấy.” Từ Huyền vừa dứt lời, bên ngoài đã truyền đến tiếng đập cửa.

“Có người không? Kiểm tra đồng hồ nước đây!”

Không đợi [Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] kịp phản ứng. Cánh cửa bỗng chốc bị phá tan tành.

Một đội cảnh sát lao vào.

“Ngồi xổm xuống, ôm đầu, giơ tay lên, không được nhúc nhích!”

Vài cảnh sát xông lên trước, chế ngự [Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu].

Điện thoại của [Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] rơi xuống đất, hình ảnh quay cuồng một lúc. Sau đó bị ngắt kết nối.

Nhóm khán giả mới trong phòng live đều choáng váng.

“Chời mịa ơi, lợi hại vậy ư? Xem một hồi lòi ra tên tội phạm bị truy nã luôn.”

“Thì ra hồi nãy bác sĩ Từ gián đoạn hết một lúc là để chạy đi báo cảnh sát. Hắn đã biết từ lúc đó rồi ư?”

......

“Chuyện này cũng quá vô lý! Tôi ngáo luôn rồi á!”

“Khó trách vừa rồi hắn bảo không có bệnh thì đừng rút thưởng, này mợ nó chứ trúng thưởng xong thì bị cảnh sát bắt đi luôn... Mà fans cứng của Từ Huyền còn không hề sợ hãi, rất là lạnh nhạt.”

“Bình tĩnh đi. Các bạn như vậy sẽ khiến người khác cảm thấy rõ các bạn chưa trải sự đời đó.”

“Uầy, loại chuyện bắt tội phạm bỏ trốn này thấy nhiều là quen hà. Dù sao, đây cũng không phải lần đầu tiên.”

“Vẫn có chút khác nhau mà, lần trước bác sĩ Từ thực hiện toàn bộ quá trình từ suy luận đến định tội rồi mới báo cảnh bắt. Lần này chỉ mới vào mà đã định tội ngay là tội phạm bị truy nã. Nhạt nhẽo quá đi~”

“Có cảm giác hiện nay cảnh sát càng ngày càng yếu nhỉ, thoạt nhìn dáng vẻ [Chị Đóa] này cũng đâu có thông minh lắm đâu, nếu không phải bác sĩ Từ phát hiện thì tới lúc này vẫn còn chưa bắt được.”

Từ Huyền nhìn thấy màn đạn này thì mỉm cười.

“Chuyện này cũng không thể trách cảnh sát.”

“Tôi cho mọi người xem thứ này.”

Từ Huyền vừa nói vừa dùng máy tính của phòng tư vấn mở một trang web lên, kế đó giơ camera của điện thoại di động nhắm ngay lên đó để cho cư dân mạng trong phòng live quan sát. Hóa ra đó chính là lệnh truy nã.

Tấm ảnh trên lệnh truy nã là một người phụ nữ trẻ khoảng ba mươi tuổi. Làn da trắng nõn, hai mắt sáng ngời đầy thần thái và nụ cười nhẹ nở trên môi. Nhìn vào chính là người đẹp Giang Nam điển hình.

 

Chương trước
Chương 151 : Một tội phạm bỏ trốn còn muốn bao nuôi tôi?  
Chương 141 : Chỉ mấy câu nói mà đòi tôi trả 2000 á? Lỗ nặng rồi!   Chương 142 : Mẹ nó, sao hai chuyện này có thể liên quan đến nhau được vậy trời? (1)   Chương 143 : Mẹ nó, sao hai chuyện này có thể liên quan đến nhau được vậy trời? (2)   Chương 144 : Một bộ phận của cô ấy, vẫn còn ở lại bên trong căn phòng này (1)   Chương 145 : Một bộ phận của cô ấy, vẫn còn ở lại bên trong căn phòng này (2)   Chương 146 : Nữ quỷ nói cô ấy thành quỷ cũng sẽ không tha cho anh đâu! (1)   Chương 147 : Lỗ hổng trong trật tự Thiên Đạo (1)   Chương 148 : Lỗ hổng trong trật tự Thiên Đạo (2)   Chương 149 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (1)   Chương 150 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (2)   Chương 151 : Một tội phạm bỏ trốn còn muốn bao nuôi tôi?   Chương 152 : Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông   Chương 153 : Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông   Chương 154 : Nghĩ sai thì hỏng hết, muốn cầm đao xiên chết mình luôn! (1)   Chương 155 : Nghĩ sai thì hỏng hết, muốn cầm đao xiên chết mình luôn! (2)   Chương 156 : Hối hận đến không muốn sống nữa...   Chương 157 : Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (1)   Chương 158 : Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (2)   Chương 159 : Chứng sợ hãi xem mắt, bệnh tật kỳ quái càng ngày càng nhiều.... (1)   Chương 160 : Chứng sợ hãi xem mắt, bệnh tật kỳ quái càng ngày càng nhiều.... (2)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.25734 sec| 2432.773 kb